Tôi làm công 10-12 giờ mỗi ngày thì chỉ cực thân, nhưng mở tiệm buôn bán làm 18 tiếng vẫn còn thêm nặng đầu.
Không làm nổi 18 tiếng/ngày thì đừng mong trở thành ông chủ |
Tôi đã đọc những bài ý kiến về kinh doanh quán cà phê gần đây trên diễn đàn, về bài học cay đắng khi tôi mở quán cà phê 220 triệu đồng. Xin kể câu chuyện của mình như sau:
Tôi là chủ một cửa hàng phụ tùng xe máy đã được ba năm. Và doanh thu hàng tháng ổn định ở mức 100 triệu đồng sau khi trừ đi hết chi phí mặt bằng và nhân viên.
Tuy không liên quan nhiều đến ngành cà phê nhưng tôi cũng có một khoảng thời gian khởi nghiệp với số tiền 150 triệu đồng như rất nhiều bạn khởi nghiệp khác.
Ở tuổi 27, sau khi đã phụ việc cho một cửa hàng phụ tùng gần 5 năm và lên kế hoạch ra riêng trong 3 năm. Tôi thuê mặt bằng và bắt đầu buôn bán. Thời gian đầu một mình tôi đã phải đảm nhiệm hết các công việc trong cửa hàng.
Khi cửa hàng cần sửa chữa, ngoại trừ thuê thợ về làm còn việc dọn dẹp phải tự tay tôi làm hết vì nếu không chi phí sữa chữa sẽ rất cao. Trang trí cửa hàng cũng phải đi săn hàng cũ, hàng rẻ của các tiệm chuyên đồ cũ. Điều này có vẻ hơi dị vì gần như rất nhiều bạn khởi nghiệp điều muốn cái gì cũng phải mới cho hên.
Nhưng với tôi tiết kiệm tối đa và chỉ chi ở những thứ thật sự cần thiết. Trang trí xong cửa hàng, thì lúc đó túi tiền tôi còn khoảng 30 triệu đồng.
Với số tiền đó nhập hàng làm sao mà đủ?
Kết quả tôi lại tiếp tục đi săn hàng "xổ" hoặc bán chậm của các cửa hiệu phụ tùng khác. Còn với món hàng mới trên thị trường thì trưng hộp rỗng, chỉ vài hộp là có hàng.
Và tôi bắt đầu một cửa hàng như vậy, những món hàng cũ thì tôi bán giá mềm và thay cho khách miễn phí để lấy tiền sinh hoạt hàng ngày. Những món mới có giá trị hơn thì khi bán được để dành làm vốn tiếp tục nhập hàng.
Có những món cửa hàng không có tôi hẹn khách và xin địa chỉ để chạy thẳng ra mua ở chợ sỉ rồi giao tận nhà khách nếu cần.
Hai tháng đầu thật sự rất cực, ngày trước làm tại cửa hàng phụ tùng 10 đến 12 tiếng một ngày. Tuy cực người nhưng lại nhẹ đầu không cần suy nghĩ gì nhiều.
Thế nhưng mở cửa hàng thì việc làm 18 tiếng đến 20 tiếng là chuyện thường ngày. Những đêm buồn bực vì bị khách thất hẹn không lấy hàng hứa mua, hay mất một vị khách vì do mình nói chuyện gắt gỏng với khách.
Làm ở cửa hàng người ta thì tôi rất cộc, khách không mua thì cũng chả quan hệ tới tôi cùng lắm bị chủ chửi vài câu là xong. Ra cửa hàng riêng tôi phải học được mỉm cười, nói năng nhẹ nhàng lịch sự. Bạn bè cũ ngày xưa gặp lại chắc cũng không nhận ra được vì tính tôi giờ đây cũng thay đổi nhiều.
Cửa hàng dần ổn tôi lại nghĩ đến việc bán online, bán trên Facebook, rồi lấn sang các trang thương mại điện tử. Khách hàng online lẫn offline càng nhiều, nhân viên bán hàng và gói hàng cũng nhiều thêm.
Rồi tôi lại dùng tiền đầu tư thêm một cửa hàng sửa chữa và mướn thêm thợ sửa xe về làm. Công việc phát triển ngày càng tốt, tôi có thu nhập ổn định và tốt gấp nhiều lần so với đi làm công.
Nhưng chỉ có những điều này là không thay đổi từ lúc ra làm chủ đến bây giờ. Đó là ngày nào tôi cũng làm trung bình 18 tiếng. Phải liên tục phát triển bởi lẽ các đối thủ cạnh tranh ngày càng nhiều hơn.
Đầu óc stress nhiều hơn vì phải xử lý nhiều tình huống phát sinh trong lúc phát triển cửa hàng.
Lời khuyên cho các bạn đang muốn khởi nghiệp. Nếu các bạn nghĩ thời gian đầu làm chủ sẽ cực nhưng sau này sẽ sướng và nhàn hơn thì hãy suy nghĩ lại. Làm công việc văn phòng không khiến giàu lên nhanh chóng nhưng ổn định về tài chính, thêm chút khéo léo quản lý kinh tế thì cuộc sống dư dả cũng không khó.
Nhưng làm chủ là phải đối diện với mất trắng. Dù làm 1 năm hay 10 năm cũng vậy, doanh nghiệp có thể sụp bất kỳ lúc nào.
Tuy nhiên nếu các bạn có đam mê, có quyết tâm và kiên trì, thêm chút thông minh và may mắn thì không quá khó để thành công.
Đừng nghĩ khởi nghiệp là việc dễ dàng và thoải mái hơn đi làm. Bạn đi làm, làm sai bị sếp mắng chửi nhưng thiệt hại do sếp bạn gánh. Bạn giận sếp, rồi vài bữa thì sẽ quên thôi. Bạn làm chủ, chẳng ai la mắng bạn, nhưng làm thất bại bạn sẽ dằn vặt trong thời gian rất rất lâu.
Nguồn: Nguyễn Quốc Hưng